Vì sao nhiều người phản đối ghế trẻ em trên ôtô?

Vì sao nhiều người vẫn phản đối ghế an toàn cho trẻ em trên ô tô?

Ghế an toàn cho trẻ em trên ô tô không phải là món phụ kiện “cho có”, mà là thiết bị bảo vệ trực tiếp tính mạng
của trẻ trong mỗi chuyến đi. Tuy vậy, đến nay vẫn còn rất nhiều cha mẹ tại Việt Nam tỏ ra nghi ngại, thậm chí phản đối
việc sử dụng ghế trẻ em vì cho rằng bất tiện, tốn kém hoặc “không cần thiết”.

“Ôm con là đủ” – suy nghĩ cảm tính nhưng đầy rủi ro

Không ít phụ huynh vẫn tin rằng chỉ cần ôm con trên tay là đã đủ an toàn khi ngồi trên ô tô, nhất là
những quãng đường ngắn trong phố. Một số người còn cho rằng “nếu có nguy hiểm thì mình giữ chặt con lại”,
hoặc “ngồi ngay phía sau ghế lái, chẳng sao đâu”.

Vấn đề là, trong một vụ va chạm hoặc chỉ cần một cú phanh gấp ở tốc độ cao,
lực quán tính tác động lên cơ thể trẻ lớn hơn rất nhiều so với sức người.
Người lớn dù khỏe đến đâu cũng khó giữ nổi đứa trẻ trước lực hất văng bất ngờ.
Chỉ một khoảnh khắc mất kiểm soát cũng có thể khiến trẻ lao về phía trước, đập vào ghế, táp-lô hoặc kính trước.

Khi lựa chọn ôm con thay vì cho trẻ ngồi ghế an toàn, nhiều cha mẹ thực chất đang dựa vào
cảm giác yên tâm chủ quan hơn là hiểu biết khoa học về an toàn giao thông.
Sự yên tâm này rất mong manh, bởi tai nạn luôn xảy ra theo cách mà chúng ta không lường trước.

Tiện lợi trước mắt, đánh đổi bằng an toàn của con

Một lý do phổ biến khác khiến nhiều người ngại sử dụng ghế trẻ em trên ô tô là vấn đề bất tiện.
Họ than phiền rằng phải lắp ghế, tháo ghế, chiếm diện tích, khó xoay xở khi chở nhiều người, hoặc “đi có mấy phút thì lắp làm gì”.

Thực tế, ghế an toàn đúng chuẩn luôn chiếm một phần không gian trên xe, yêu cầu lắp đặt đúng cách
và cần thêm vài phút để cố định trẻ. Nhưng chính những thao tác tưởng như phiền phức ấy lại là
“lớp áo giáp” quan trọng nhất bảo vệ trẻ khi tai nạn bất ngờ xảy ra.

Điều nghịch lý là, nhiều chủ xe có thể sẵn sàng chi hàng chục triệu đồng để độ nội thất, bọc da, gắn màn hình giải trí,
nhưng lại ngần ngại bỏ ra vài triệu đồng để mua một chiếc ghế an toàn đạt chuẩn cho con.
Họ nhìn thấy rất rõ sự “sang trọng” của những món đồ trang trí, nhưng lại chưa nhìn ra giá trị sống – chết
của một chiếc ghế nhỏ phía sau.

Tư duy an toàn: chúng ta đang chậm hơn thế giới bao nhiêu năm?

Ở nhiều quốc gia phát triển, việc bắt buộc sử dụng ghế trẻ em trên ô tô đã được đưa vào luật từ rất lâu.
Trẻ dưới một độ tuổi, chiều cao hoặc cân nặng nhất định buộc phải ngồi ghế an toàn,
nếu vi phạm có thể bị phạt rất nặng. Đối với họ, đây là quy chuẩn hiển nhiên,
giống như chuyện phải thắt dây an toàn hay đội mũ bảo hiểm.

Tại Việt Nam, nhận thức về an toàn giao thông cho trẻ tuy đã cải thiện nhưng vẫn còn chậm.
Nhiều người vẫn giữ lối suy nghĩ “ngày xưa không có ghế vẫn sống bình thường”,
hoặc cho rằng tai nạn là chuyện của ai đó, không liên quan đến mình.
Tư duy “không sao đâu” này khiến chúng ta chậm hơn thế giới hàng chục năm về văn hóa an toàn.

Chỉ cần một thao tác tìm kiếm đơn giản trên điện thoại, cha mẹ có thể thấy hàng loạt nghiên cứu,
video thử nghiệm va chạm (crash test) chứng minh ghế an toàn giúp giảm mạnh nguy cơ chấn thương, tử vong ở trẻ.
Thế nhưng, nhiều người vẫn cố tình bỏ qua những thông tin này vì… không muốn thay đổi thói quen,
không muốn mất thêm vài phút lắp ghế mỗi lần đưa con lên xe.

Phản đối ghế trẻ em – dấu hiệu của một tư duy tụt hậu

Phản đối ghế an toàn cho trẻ không chỉ đơn thuần là “không thích dùng” một món đồ,
mà phản ánh cách chúng ta nhìn nhận giá trị sinh mạng của trẻ nhỏ.
Xã hội văn minh không được đo bằng số lượng ô tô lưu thông trên đường,
mà được đo bằng cách người ta bảo vệ những người yếu thế nhất trên chiếc xe đó – chính là trẻ em.

Cách đây nhiều năm, khi bắt đầu bắt buộc đội mũ bảo hiểm, không ít người cũng phản ứng gay gắt:
kêu nóng, kêu vướng, kêu rối tóc… Chỉ đến khi những câu chuyện thoát chết nhờ mũ bảo hiểm
xuất hiện ngày càng nhiều, dư luận mới dần thay đổi.
Ghế an toàn cho trẻ em trên ô tô hôm nay đang đi lại con đường của mũ bảo hiểm năm xưa.

Nếu chúng ta tiếp tục coi ghế trẻ em là “phiền phức”, thì chính sự phiền phức đó có thể phải trả giá bằng
những hối hận không bao giờ sửa được khi tai nạn xảy ra.
An toàn chưa bao giờ là điều dư thừa; chỉ có sự chủ quan mới là điều phiền phức nhất.

Cha mẹ có thể bắt đầu từ những thay đổi rất nhỏ

Không phải gia đình nào cũng có điều kiện mua loại ghế trẻ em đắt tiền,
nhưng việc ưu tiên ngân sách cho an toàn là điều hoàn toàn có thể làm được.
Thay vì nâng cấp những hạng mục mang tính “trang trí”, cha mẹ có thể dành khoản đầu tiên cho
một chiếc ghế an toàn đạt chuẩn, phù hợp với độ tuổi và cân nặng của con.

Cùng với đó, cần tập cho trẻ thói quen luôn ngồi ghế an toàn khi lên xe,
coi đó là “nghi thức bắt buộc” trước khi xe lăn bánh, giống như việc thắt dây an toàn của người lớn.
Ban đầu có thể hơi khó, nhưng sau một thời gian, đây sẽ trở thành phản xạ tự nhiên của cả gia đình.

Mỗi lần cha mẹ chấp nhận bỏ qua ghế an toàn vì “tiện một lúc”,
là thêm một lần đặt con mình vào nguy cơ bị tổn thương nếu rủi ro xảy đến.
Ngược lại, mỗi lần kiên nhẫn lắp ghế, thắt dây cho con, là thêm một lần chúng ta bảo vệ con tốt hơn.

Kết luận: An toàn của trẻ không phải là lựa chọn, đó là trách nhiệm

Ghế an toàn cho trẻ em trên ô tô không phải là mặt hàng “tùy hứng” muốn dùng thì dùng,
mà là một phần trong trách nhiệm của cha mẹ đối với con.
Chúng ta có thể tranh luận về thương hiệu, mẫu mã, mức giá, nhưng không thể tranh luận về việc
có nên bảo vệ sinh mạng của trẻ tốt hơn hay không.

Khi xã hội ngày càng nhiều xe hơi hơn, những thiết bị an toàn như ghế trẻ em cần được nhìn nhận nghiêm túc,
không chỉ bằng cảm tính, mà bằng kiến thức và ý thức trách nhiệm.
Giữa hai lựa chọn: “tiện một chút” hay “an toàn hơn cho con”, đáp án đúng luôn rất rõ ràng.

Sự thay đổi từ mỗi gia đình hôm nay sẽ góp phần hình thành văn hóa giao thông an toàn trong tương lai –
nơi trẻ em không còn phải ngồi chênh vênh trên xe, phó mặc cho may rủi,
mà được bảo vệ đúng nghĩa trong mỗi chuyến đi cùng cha mẹ.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *